Giữa lớp cát vàng miền Trung, từng hạt cườm nhỏ được tìm thấy – long lanh dưới ánh nắng như những giọt ký ức. Chúng lặng lẽ nằm đó suốt hàng nghìn năm, chứng kiến bao đổi thay của đất trời, để rồi khi được khai quật, lại khiến cả giới khảo cổ sửng sốt. Bởi trong hình dáng nhỏ bé ấy, là câu chuyện lớn lao về đời sống, tín ngưỡng và trí tuệ của người Việt cổ. Những hạt cườm không chỉ là món trang sức, mà là “chữ viết” của thời xa xưa – nơi nền văn hóa Sa Huỳnh rực rỡ từng cất tiếng kể chuyện về một dân tộc biết yêu cái đẹp, biết vươn ra biển lớn, và để lại ánh sáng cho ngàn năm sau.
Dấu vết của một nền văn minh cổ đại
Sa Huỳnh – nơi thời gian được chôn trong cát

Trên dải đất ven biển Quảng Ngãi, vùng Sa Huỳnh được biết đến như chiếc nôi của một nền văn hóa cổ xưa, tồn tại từ hơn 2.000 năm trước Công nguyên. Nơi đây, hàng trăm ngôi mộ chum được phát hiện, cùng vô số hiện vật như gốm, mũi giáo, vòng đá, hạt cườm thủy tinh. Tất cả hé lộ đời sống phong phú, tinh tế của người Việt cổ – những cư dân đã biết đánh bắt, nông nghiệp và đặc biệt là chế tác thủ công mỹ nghệ.
Khi hiện vật trở thành ngôn ngữ của quá khứ
Không có chữ viết, người Sa Huỳnh đã “ghi chép” lại lịch sử của mình bằng hiện vật. Mỗi hạt cườm, mỗi chiếc vòng tay là một lời kể về thẩm mỹ, niềm tin và trình độ kỹ thuật đáng kinh ngạc. Những phát hiện khảo cổ cho thấy họ không chỉ tạo ra trang sức bằng đất nung và thủy tinh, mà còn biết nhập vật liệu từ xa xôi – minh chứng cho một nền giao thương phát triển sớm ở Đông Nam Á.
Hạt cườm – báu vật nhỏ của nền văn minh lớn
Kỹ nghệ tinh xảo vượt thời gian

Hạt cườm Sa Huỳnh có kích thước nhỏ, màu sắc đa dạng: xanh lam, vàng nâu, đỏ sẫm, đen huyền… Chúng được làm từ thủy tinh, mã não, thạch anh – những vật liệu hiếm và đòi hỏi kỹ thuật nung ở nhiệt độ cao. Dù chỉ nhỏ bằng đầu ngón tay, mỗi hạt đều được mài nhẵn, khoan lỗ tỉ mỉ, thể hiện sự khéo léo và óc thẩm mỹ tinh tế. Có những chuỗi hạt tìm thấy dài đến hàng chục centimet – được coi là vật quý của tầng lớp quý tộc Sa Huỳnh.
Bằng chứng về giao lưu văn hóa sớm

Điều kỳ diệu là những hạt cườm tương tự cũng được tìm thấy ở các di chỉ văn hóa cổ tại Ấn Độ, Indonesia, và Philippines. Giới nghiên cứu tin rằng, từ rất sớm, cư dân Sa Huỳnh đã tham gia vào mạng lưới giao thương hàng hải – con đường “Tơ lụa trên biển” của khu vực Đông Nam Á cổ đại. Những hạt cườm nhỏ bé ấy, vì thế, chính là “chứng nhân” của một thời kỳ giao lưu rộng mở, khi người Việt cổ đã bước ra biển lớn từ hơn hai thiên niên kỷ trước.
Sa Huỳnh – Hành trình từ cát vàng đến trang sử Việt
Di sản được hồi sinh qua thời gian

Những năm gần đây, di tích Sa Huỳnh đã được bảo tồn và giới thiệu đến công chúng qua các bảo tàng, trưng bày, và các công trình nghiên cứu. Các hạt cườm, mộ chum, đồ gốm… trở thành chứng tích sống động giúp thế hệ hôm nay hiểu hơn về cội nguồn dân tộc. Mỗi cuộc khai quật lại là một lần nền văn hóa ấy được “thức giấc”, để kể tiếp câu chuyện ngàn năm còn dang dở.
Khi di sản trở thành niềm tự hà
Văn hóa Sa Huỳnh, cùng với Đông Sơn và Óc Eo, tạo nên ba trụ cột lớn của văn minh Việt cổ. Sự tinh tế trong từng hạt cườm, từng mộ chum chính là minh chứng cho trí tuệ, thẩm mỹ và bản lĩnh của người Việt từ thuở khai sinh. Giữa dòng chảy hiện đại, những hạt cườm Sa Huỳnh vẫn lấp lánh như lời nhắc: di sản không chỉ nằm trong quá khứ, mà đang sống cùng hiện tại – trong niềm tự hào của mỗi người Việt Nam.

Từ những hạt cườm nhỏ bé nằm im trong lòng cát, con người hôm nay nhìn thấy cả một nền văn minh từng huy hoàng. Văn hóa Sa Huỳnh không chỉ là những mảnh gốm, mộ chum hay đồ trang sức cổ, mà là minh chứng cho khát vọng sáng tạo và tinh thần biển cả của người Việt từ thuở sơ khai. Và có lẽ, chính những hạt cườm ấy – sau ngàn năm lặng lẽ – vẫn đang kể câu chuyện của dân tộc, bằng ngôn ngữ của ánh sáng, thời gian và niềm kiêu hãnh.

