Giữa dòng sông Hậu hiền hòa, chợ nổi Cái Răng vẫn nhộn nhịp như bao đời. Mỗi sáng sớm, hàng trăm chiếc ghe lớn nhỏ neo đậu san sát, treo lủng lẳng những món hàng trên “cây bẹo” – cách rao hàng mộc mạc chỉ riêng miền sông nước mới có. Tiếng máy nổ, tiếng rao, tiếng cười hòa trong làn gió mang hương trái chín, tạo nên bản giao hưởng của đời sống miệt vườn. Không chỉ là nơi buôn bán, chợ nổi Cái Răng còn là “di sản sống” – nơi lưu giữ văn hóa sông nước Nam Bộ, minh chứng cho một vùng đất đậm tình người và giàu bản sắc
Bình minh trên sông – Khi cuộc sống bắt đầu từ làn nước
Khi thành phố còn ngủ, sông đã thức
Khoảng bốn, năm giờ sáng, khi những con phố của Cần Thơ còn ngái ngủ, thì dưới lòng sông Hậu, cuộc sống đã bắt đầu. Từ xa, những ánh đèn dầu trên các ghe hàng loang loáng phản chiếu xuống mặt nước như sao sa. Tiếng máy nổ rì rì, tiếng gọi nhau í ới, tiếng mái chèo khua nước – tất cả tạo nên khúc nhạc mở đầu của một ngày mới.
Người thương hồ bắt đầu buổi sáng của họ bằng ly cà phê đen đặc, bằng nồi nước lèo nghi ngút khói, hay chỉ bằng nụ cười chào người bạn hàng bên cạnh. Ở đây, mọi thứ diễn ra tự nhiên, thân thuộc – không cần vội, không cần ồn ào, chỉ có sự tin cậy và nghĩa tình.

Tiếng rao giữa sương sớm – Nhịp thở của miền sông nước
Mỗi buổi chợ, tiếng rao vang lên hòa cùng âm thanh của sóng nước: “Dưa hấu ngọt đây!”, “Bắp tươi đây!”, “Xoài chín đây!”. Những lời rao mộc mạc ấy, qua giọng nói ngọt ngào của người miền Tây, bỗng hóa thành âm nhạc. Người mua, người bán chẳng mặc cả nhiều, chỉ trao nhau bằng nụ cười và ánh mắt tin yêu.

Giữa mênh mông sông nước, người ta vẫn tìm thấy hơi ấm của cộng đồng – cái ấm không đến từ vật chất, mà từ sự sẻ chia. Đó chính là linh hồn của chợ nổi – nơi thương hồ không chỉ bán hàng, mà còn “bán” cả niềm tin vào cuộc sống giản dị mà an nhiên.
“Cây bẹo” – Ngôn ngữ riêng của người thương hồ
Ở chợ nổi, không có biển hiệu hay loa rao hàng, mà chỉ có “cây bẹo” – một cây sào dài cắm trước mũi ghe, treo những món hàng đang bán. Bán dứa thì treo dứa, bán xoài thì treo xoài, bán bí thì treo bí. Chỉ cần nhìn từ xa, người mua đã biết ghe bán gì. “Cây bẹo” là biểu tượng của trí tuệ dân gian – vừa tiện lợi, vừa đậm chất nghệ thuật. Giữa không gian mênh mông, nó trở thành “ngôn ngữ” giao tiếp riêng, một cách kể chuyện mộc mạc mà hiệu quả.

Ngày nay, dù công nghệ hiện đại đã chạm đến từng góc phố, hình ảnh “cây bẹo” vẫn tồn tại như minh chứng cho sự sáng tạo và bản lĩnh của người miền Tây. Nó khiến du khách phương xa phải mỉm cười thích thú và ngẫm rằng: đôi khi, chỉ cần một nhánh treo quả cũng đủ làm nên nét văn hóa.
Di sản giữa lòng đô thị hiện đại
Chợ nổi – Bức tranh văn hóa sống động của miền Tây

Cần Thơ đang thay da đổi thịt từng ngày: những cây cầu mới, những khu đô thị hiện đại mọc lên, dòng xe cộ nối dài. Thế nhưng, giữa sự đổi thay ấy, chợ nổi Cái Răng vẫn bình thản giữ nhịp sống riêng. Nó không chỉ là nơi buôn bán, mà là không gian văn hóa – nơi mọi phong tục, lối sống, tiếng nói, giọng cười của người miền Tây được gìn giữ nguyên vẹn.
Mỗi chiếc ghe là một “ngôi nhà nổi”, nơi người dân sinh ra, lớn lên và gắn bó trọn đời với dòng sông. Họ xem nước là bạn, xem ghe là mái ấm, và xem chợ là hơi thở. Chính sự gắn bó ấy đã khiến chợ nổi không chỉ là di sản vật thể, mà còn là di sản tinh thần – biểu tượng của văn hóa sông nước Nam Bộ.
Giữ hồn di sản giữa dòng chảy thời gian

Trước nguy cơ bị mai một bởi sự phát triển đô thị, chính quyền và người dân Cần Thơ đã nỗ lực gìn giữ chợ nổi Cái Răng. Những chương trình bảo tồn, quảng bá du lịch, và lễ hội văn hóa được tổ chức thường niên nhằm khơi lại sức sống cho di sản này.
Nhưng điều quý nhất không nằm ở những dự án, mà ở tình yêu của chính người dân. Với họ, chợ nổi không đơn thuần là kế sinh nhai, mà là bản sắc, ký ức và niềm tự hào. Mỗi người dân nơi đây – dù chỉ là một thương hồ nhỏ bé – đều góp phần lưu giữ linh hồn của miền Tây.
Lời mời từ sông Hậu
Nếu có dịp đến Cần Thơ, hãy dậy thật sớm, đi trên chiếc ghe nhỏ len giữa những thuyền hàng đầy ắp trái cây. Khi mặt trời vừa nhô lên khỏi mặt sông, ánh sáng vàng rải xuống những gương mặt rám nắng, bạn sẽ hiểu vì sao người ta gọi đây là “di sản sống giữa lòng sông Hậu”.

Chợ nổi Cái Răng không chỉ là nơi mua bán, mà còn là nơi lưu giữ tình người – giản dị, hồn hậu, nồng nàn như đất và nước miền Tây. Dù thời gian có trôi, những tiếng rao, nụ cười, và làn sóng sông Hậu vẫn sẽ tiếp tục kể câu chuyện về một vùng đất trù phú – nơi con người sống hiền hòa, yêu thương và tự hào vì những giá trị rất Việt Nam.
