Giữa lòng thành phố hoa phượng đỏ, cầu Hoàng Văn Thụ vươn mình qua sông Cấm như một nét cọ mềm trên bức tranh đô thị đang chuyển mình. Không chỉ là công trình giao thông, cây cầu ấy còn là biểu tượng của khát vọng vươn lên, nơi con người và thiên nhiên cùng hòa chung nhịp thở. Khi hoàng hôn buông, ánh sáng từ cầu phản chiếu xuống mặt nước, lung linh như dải lụa bạc ôm trọn dòng sông. Đứng giữa làn gió mặn của phố cảng, ta nghe thấy trong tiếng gió là nhịp sống mới – mạnh mẽ mà vẫn dịu dàng.
Khi thành phố vươn mình qua sông
Sáng sớm, tôi đứng trên cầu Hoàng Văn Thụ, gió từ sông Cấm thổi lên, mằn mặn vị biển, xen lẫn mùi thép mới và hương hoa phượng đầu mùa. Dưới chân cầu, dòng nước lững lờ trôi, phản chiếu ánh bình minh vàng nhạt một khung cảnh vừa hiện đại, vừa rất đỗi bình yên.

Có lẽ, Hải Phòng chưa bao giờ thôi biết cách khiến người ta tự hào. Bởi giữa một thành phố công nghiệp sôi động, vẫn có những công trình được sinh ra không chỉ để đi qua, mà để lưu lại cảm xúc. Và cầu Hoàng Văn Thụ chính là một trong những điều như thế – một biểu tượng của khát vọng, của niềm tin, và của vẻ đẹp đang lớn lên từng ngày.
Từ dòng sông Cấm đến cây cầu của khát vọng
Hải Phòng – Thành phố soi mình qua dòng sông
Từ bao đời nay, sông Cấm là mạch sống của thành phố. Nơi ấy, từng đoàn tàu rời bến mang theo ước mơ ra khơi. Từng đêm, ánh đèn cảng soi xuống mặt nước, tạo nên những dải sáng lung linh như dải lụa mềm.
Và rồi, trên chính dòng sông ấy, cầu Hoàng Văn Thụ được xây lên – không chỉ để nối đôi bờ, mà để nối một thời quá khứ hào hùng với hiện đại phồn hoa.

Kiến trúc mang hơi thở hiện đại
Cầu Hoàng Văn Thụ được khánh thành năm 2019, nối trung tâm thành phố với khu đô thị Bắc sông Cấm – một công trình trọng điểm mang tầm vóc thế kỷ. Với chiều dài hơn 1,5 km, thiết kế vòm thép đơn giản mà thanh thoát, cây cầu trở thành minh chứng cho sự phát triển mạnh mẽ của thành phố cảng.
Nhưng điều khiến cây cầu đặc biệt không chỉ nằm ở kỹ thuật, mà ở tinh thần – tinh thần dám vươn ra biển lớn, dám bứt phá để đưa Hải Phòng bước vào một thời kỳ mới.
Một biểu tượng mới của thành phố hoa phượng đỏ
Nếu phượng đỏ là biểu tượng của ký ức, thì cầu Hoàng Văn Thụ là biểu tượng của tương lai. Giữa nhịp sống hối hả, cây cầu vẫn đứng vững, soi bóng mình xuống dòng sông êm đềm.

Khi thép, ánh sáng và con người hòa làm một
Ánh sáng – Linh hồn của công trình
Khi màn đêm buông xuống, cầu Hoàng Văn Thụ rực sáng giữa lòng thành phố. Ánh đèn đổi màu, phản chiếu xuống mặt nước tạo nên khung cảnh lung linh như tranh. Đó là khoảnh khắc mà nhiều người gọi là “Hải Phòng thức giấc” – khi vẻ đẹp của công nghiệp và nghệ thuật hòa làm một.
Đứng trên cầu lúc ấy, ta có thể cảm nhận rõ một điều: Hải Phòng không chỉ mạnh mẽ trong sản xuất, mà còn biết sống đẹp, sống tình, sống đầy cảm xúc.

Vòm thép – Đường cong của nghệ thuật
Nếu nhìn từ xa, cầu Hoàng Văn Thụ như một dải lụa uốn cong giữa nền trời xanh. Đó không chỉ là sáng tạo kỹ thuật, mà là ngôn ngữ của nghệ thuật kiến trúc, thể hiện sự mềm mại trong cứng cáp, sự tinh tế trong vững chắc, giống như tính cách của người Hải Phòng.
Mỗi chi tiết trên cây cầu – từ lan can, đèn chiếu sáng đến nhịp vòm – đều được chăm chút kỹ lưỡng, tạo nên một công trình vừa hiện đại, vừa mang hơi thở Việt Nam.
Khi con người và công trình cùng thở
Mỗi sáng sớm, người dân đi bộ, đạp xe qua cầu; buổi chiều, từng tốp bạn trẻ ngồi ngắm hoàng hôn. Cầu không chỉ là nơi giao thông mà đã trở thành không gian sống, nơi con người tìm thấy bình yên giữa đô thị.
Trên cây cầu ấy, người già hít thở không khí mát lành của sông Cấm, người trẻ chụp ảnh, cười nói và khi gió thổi, dường như cả cây cầu cũng đang thở cùng thành phố.

Cầu Hoàng Văn Thụ – Nơi quá khứ và tương lai gặp nhau
Một góc nhìn từ quá khứ
Từ trên cầu nhìn xuống, Hải Phòng như hai thế giới song hành. Một bên là trung tâm cũ, nơi phượng đỏ vẫn rực cháy mỗi mùa hè sang. Một bên là khu đô thị Bắc sông Cấm, trẻ trung, sôi động, đại diện cho tương lai đang đến. Đó là hình ảnh thu nhỏ của một Hải Phòng đang chuyển mình – vừa gìn giữ hồn xưa, vừa bước đi vững vàng vào tương lai.
Giữ lại nét hồn trong bước tiến hiện đại
Dẫu thời gian trôi đi, Hải Phòng vẫn giữ nguyên nét riêng không thể lẫn, nét của những con người thẳng thắn, bộc trực nhưng chan chứa nghĩa tình. Họ làm việc bằng đôi tay rắn rỏi, lời nói chân thành và sống bằng cả trái tim.
Cầu Hoàng Văn Thụ không chỉ là cây cầu của thép và bê tông, mà là cây cầu của lòng người – nơi kết tinh tinh thần lao động sáng tạo, khát vọng vươn lên của những con người đất cảng. Từ những kỹ sư đã thức trắng nhiều đêm bên dòng sông Cấm, đến những người dân đứng bên bờ nhìn công trình dần thành hình – trong ánh mắt họ đều có cùng một niềm tự hào lặng lẽ.

Một biểu tượng không chỉ bằng thép, mà bằng lòng người
Có thể với du khách, đó là một cây cầu đẹp. Nhưng với người Hải Phòng, đó là niềm tin. Niềm tin rằng quê hương mình không chỉ có sóng và gió, mà còn có ý chí vươn lên mạnh mẽ, có khát vọng sánh vai cùng những thành phố lớn của Việt Nam.
Cầu Hoàng Văn Thụ – cái tên tưởng đơn giản, nhưng ẩn trong đó là câu chuyện của quá khứ, của những người đã hy sinh, và của những thế hệ đang tiếp nối.

Khi dòng sông soi bóng khát vọng
Buổi chiều, mặt trời lặn dần sau dãy nhà cao tầng, ánh vàng cuối ngày đổ xuống mặt nước sông Cấm. Cây cầu vẫn đứng đó – lặng lẽ, vững chãi, nhưng mang trong mình bao niềm tự hào, bao nhịp sống đang chảy.
Đứng trên cầu, ta hiểu rằng: Hải Phòng không chỉ đẹp vì có biển, có phượng, mà còn đẹp vì có những công trình như thế này – nơi thép và gió hòa vào nhau để kể câu chuyện về khát vọng Việt Nam.



