Có những nơi không chỉ để ngắm nhìn, mà còn để lắng nghe và cảm nhận. Với tôi, biển Mỹ Khê – Đà Nẵng chính là nơi ấy. Bình minh trên bờ cát mịn, sóng vỗ dịu dàng, gió mặn thổi vào – tất cả như vòng tay rộng mở ôm lấy con người, để lại cảm giác vừa quen, vừa thiêng liêng.
Mỹ Khê – viên ngọc xanh của Đà Nẵng
Nằm trên trục đường Võ Nguyên Giáp, chỉ cách trung tâm thành phố vài km, Mỹ Khê vừa gần gũi vừa thuận tiện cho du khách. Bãi cát trắng mịn, nước trong xanh và sóng hiền hòa khiến nơi đây được mệnh danh là “viên ngọc xanh” của thành phố biển.

Biển Mỹ Khê trong mắt thế giới
Forbes từng xếp Mỹ Khê vào danh sách sáu bãi biển quyến rũ nhất hành tinh.
Đến năm 2024, Tripadvisor tiếp tục đưa nơi đây vào “Top 10 bãi biển hàng đầu châu Á”.
Những danh hiệu ấy không chỉ là con số, mà còn là niềm tự hào của người dân Đà Nẵng.
Biển và đời sống ngư dân Đà Nẵng
Sáng sớm, thuyền thúng cập bờ, cá tươi rói được mang vào chợ, tiếng rao hòa cùng mùi biển mặn mà – thành bản giao hưởng đời thường rất riêng. Người dân nơi đây vẫn giữ lễ cầu ngư, gửi gắm ước vọng sóng yên biển lặng, tôm cá đầy khoang. Biển không chỉ nuôi sống, mà còn gắn bó như một phần máu thịt của cộng đồng.

Ký ức chiến tranh – biểu tượng hòa bình hôm nay
Trong chiến tranh, Mỹ Khê từng được lính Mỹ gọi bằng cái tên “China Beach”. Hôm nay, ký ức ấy chỉ còn vang vọng, nhường chỗ cho một bãi biển yên bình đón bạn bè năm châu. Sóng biển trở thành lời kể về quá khứ và minh chứng cho tinh thần hòa hợp.
Giao thoa hiện đại – Du lịch và trách nhiệm bảo tồn
Hôm nay, Mỹ Khê là một trong những bãi biển sôi động nhất Việt Nam. Ven bờ là resort, quán cafe, nhà hàng rực rỡ; ngoài sóng là dù bay, mô tô nước, lướt ván đầy phóng khoáng.


Nhưng song hành cùng phát triển là thách thức: làm sao để biển mãi xanh, cát mãi sạch, và cái hồn Mỹ Khê không phai nhạt. Thành phố cùng cộng đồng đã khởi động nhiều chiến dịch biển xanh – sạch – đẹp. Cuối tuần, tôi thường thấy nhóm bạn trẻ nhặt rác, vẽ tranh, truyền đi thông điệp bảo vệ môi trường.

Chính những điều giản dị ấy khiến tôi tin: Mỹ Khê không chỉ đẹp trong mắt du khách, mà còn là vòng tay bao dung, được gìn giữ bởi tình yêu của cả cộng đồng.
MỸ KHÊ – NƠI ĐỂ TRỞ VỀ
Chiều muộn, tôi trở lại Mỹ Khê. Mặt trời đỏ rực chìm sau bán đảo Sơn Trà, nhuộm tím cả khoảng trời. Trên bờ, trẻ con nô đùa, đôi tình nhân dạo bước, cảnh biển êm đềm như một bức tranh chiều.
Ngồi nghe sóng thì thầm, tôi hiểu: Mỹ Khê không chỉ để check-in hay để được vinh danh, mà là câu chuyện văn hóa viết bằng thiên nhiên, lịch sử và con người. Nếu có dịp đến Đà Nẵng, hãy để sóng Mỹ Khê ôm lấy bạn – cho lòng bình yên và một chốn để trở về.



