Người trồng nho Ninh Thuận – Giọt ngọt trên vùng đất khô cằn

Line
By: Thùy Linh Trần
Ngày: Monday, 10th November , 2025

Giữa miền nắng gió Ninh Thuận, nơi đất khô, trời gắt, gió hun đúc từng tấc da, vẫn có những vườn nho xanh mướt trải dài. Ở đó, người nông dân không chỉ trồng nho – họ trồng cả niềm tin và sự bền bỉ của mình trên vùng đất tưởng như chẳng thể nảy mầm. Mỗi chùm nho ngọt lịm là kết tinh của nắng, gió và mồ hôi – là giọt ngọt của khát vọng con người miền hạn mặn, dẫu khắc nghiệt vẫn vươn lên, vẫn gieo xanh niềm hy vọng trên mảnh đất quê hương.

Giữa nắng gió, người Ninh Thuận vẫn gieo xanh hy vọng

Nếu có nơi nào mà nắng chưa từng tắt, gió chưa từng ngừng thổi – thì đó chính là Ninh Thuận. Mảnh đất ấy khô cằn, khắc nghiệt, tưởng chừng không thể nảy mầm… nhưng lại ẩn trong mình một sức sống bền bỉ đến kỳ lạ. Ở đó, giữa những triền cát và cơn gió nóng bỏng, những giàn nho vẫn vươn lên xanh mướt – như lời khẳng định thầm lặng của con người miền nắng gió: Vẫn có thể gieo ngọt ngào giữa gian khó.

nho Ninh Thuận 2
Những chùm nho đỏ căng mọng trong nắng Ninh Thuận

Thế là họ ở lại, ở lại với nắng, với gió, với từng gốc nho bé nhỏ mà họ nâng niu như con. Bởi với họ, nho không chỉ là cây trồng để mưu sinh, mà là niềm tin, là cách để con người nói chuyện với đất – và được đất đáp lại bằng vị ngọt của quả chín.

Giọt mồ hôi biến thành vị ngọt

Những sớm mai giữa nắng gió

Chỉ mới sáng sớm ở Ninh Thuận, mặt trời đã lên cao, cái nắng oi ả chiếu vàng lên từng giàn nho còn vương sương đêm. Ánh nắng ấy không gắt như giữa trưa, mà có chút dịu dàng, như bàn tay quen thuộc của miền đất này, khắc nghiệt nhưng cũng rất đỗi bao dung.

nho Ninh Thuận 3
Người nông dân tỉ mỉ thu hoạch nho chín sớm mai.

Trên những luống đất khô, người nông dân đã có mặt từ tờ mờ, đôi vai sạm nắng, bàn tay chai sạn, tỉ mỉ nâng từng nhánh nho non. Họ làm việc trong im lặng, chỉ có tiếng gió xào xạc qua tán lá và tiếng chim nhỏ gọi nhau trên giàn. Giữa cái nắng chưa kịp gắt, giữa gió chưa kịp thổi mạnh, Ninh Thuận bắt đầu một ngày mới, bằng mồ hôi, bằng niềm tin, và bằng tình yêu với mảnh đất khô cằn mà nồng nàn.

Đất và người như hòa vào nhau

Trồng nho ở Ninh Thuận không dễ. Nhiệt độ cao, đất cát pha sỏi, nước ngọt khan hiếm, mọi thứ dường như đều muốn thử lòng con người. Nhưng chính giữa miền nắng gió ấy, người ta lại nhìn thấy thứ đẹp hất trên đời – sức mạnh của niềm tin.

nho Ninh Thuận 4
Du khách thích thú bên giàn nho xanh mướt.

Người trồng nho nơi đây không chỉ gieo hạt, họ lắng nghe đất. Họ biết khi nào đất khát, khi nào cần để khô, biết luồng gió nào mang hơi muối, luồng gió nào đem vị ngọt cho quả. Mỗi vụ mùa là một cuộc trò chuyện không lời giữa con người và thiên nhiên có khi dữ dội, có khi dịu dàng, nhưng chưa bao giờ rời bỏ nhau.

Những giọt mồ hôi rơi xuống đất nứt nẻ, thấm dần vào lòng đất, rồi hóa thành sự sống. Đất hiểu lòng người và đáp lại bằng những chùm nho căng tròn, ngọt lịm. Khi ánh nắng chiếu xuống giàn nho, người trồng ngẩng lên, ánh mắt họ ánh lên niềm vui, thứ niềm vui không cần nói thành lời.

Và khi những chùm nho đầu tiên chín mọng, người trồng nhìn lên giàn, nụ cười nở rạng rỡ: Họ đã thắng được đất, thắng được nắng, và thắng chính mình.

Khi nho trở thành câu chuyện của quê hương

Từ chùm nho nhỏ đến niềm tự hào lớn

Nho Ninh Thuận không chỉ là đặc sản, mà là biểu tượng của sức sống và nghị lực con người miền Trung. Từng giàn nho trải dài ở Ninh Phước, Ninh Hải hay Phan Rang đã trở thành điểm đến hấp dẫn du khách, nơi người ta không chỉ đến để chụp ảnh, mà để cảm nhận một vẻ đẹp chân thật, mộc mạc và đầy sức sống.

nho Ninh Thuận 5
Phụ nữ Ninh Thuận chọn lọc nho sau thu hoạch.

Vườn nho Trí Hà của anh Nguyễn Đình Trí đang là điểm thu hút khách du lịch khi đến với Ninh Thuận. Qua mô hình hiệu quả của gia đình, anh Trí quyết định thành lập tổ hợp tác để hỗ trợ bà con trong xã về kỹ thuật canh tác và đầu ra cho trái nho. Từ một xã đặc biệt khó khăn, nhờ cây nho mà nhiều hộ gia đình đã thoát nghèo để làm giàu bền vững.

nho Ninh Thuận 6
Du khách dạo bước giữa vườn nho Phan Rang

Những bàn tay giữ nghề giữa thời hiện đại

Ngày nay, nhiều nông hộ trẻ bắt đầu mang công nghệ vào trồng nho: Lưới che nắng, hệ thống tưới tự động, giống mới cho năng suất cao hơn. Nhưng họ vẫn giữ lại cách làm cũ, tỉ mỉ, cẩn thận và tôn trọng thiên nhiên. Chính sự dung hòa giữa truyền thống và đổi mới ấy đã khiến nghề trồng nho ở Ninh Thuận không chỉ tồn tại, mà còn phát triển mạnh mẽ, mang hồn Việt vươn xa.

Giữa nắng cháy, vẫn có hoa trái ngọt lành

Vẻ đẹp của sự bền bỉ

Không nơi nào người ta thấy rõ sức mạnh của con người bằng ở Ninh Thuận. Bởi trong điều kiện khắc nghiệt nhất, người dân nơi đây vẫn có thể biến sỏi đá thành vườn, biến khô cằn thành xanh mướt.

Nhìn những giàn nho trĩu quả, ta hiểu rằng đằng sau là cả một hành trình dài, hành trình của niềm tin, của lòng yêu quê hương và sự kiên trì không lùi bước. Cái ngọt của nho không chỉ đến từ đất và nắng, mà đến từ trái tim của người trồng, những con người hiểu rằng hạnh phúc không đến từ may mắn, mà từ nỗ lực mỗi ngày.

nho Ninh Thuận 7
Công nhân chế biến nho tại cơ sở bảo quản lạnh.

Ngọt lành trong từng giọt nắng

Khi du khách cầm trên tay chùm nho chín, hẳn ít ai biết rằng để có được vị ngọt ấy, người nông dân phải trải qua bao lần thất bại vì hạn hán, sâu bệnh, hay gió biển mặn mòi. Thế nhưng, họ không bỏ cuộc. Bởi họ tin rằng, đất vẫn sẽ trả ơn cho những ai biết kiên trì và yêu thương nó.

nho Ninh Thuận 7
Sản phẩm nho sấy – vị ngọt kết tinh từ nắng gió.

Ninh Thuận hôm nay đã trở thành “xứ sở nho” của Việt Nam – không chỉ vì cây nho hợp đất, mà vì con người nơi đây hợp với niềm tin.

Giọt ngọt của khát vọng Việt

Chiều buông trên vùng đất nắng gió, ánh hoàng hôn nhuộm vàng những giàn nho chín. Người nông dân ngồi nghỉ dưới gốc giàn, nhìn lên những chùm nho đong đưa trong gió, ánh mắt hiền hậu, bình yên.

Không ai nói về sự khắc nghiệt, không ai nhắc đến gian khó, chỉ còn niềm vui của một mùa ngọt lành. Trên vùng đất mà tưởng như không gì có thể sống nổi, họ đã trồng được ước mơ. Và có lẽ, điều kỳ diệu nhất không nằm trong chùm nho, mà nằm trong trái tim của những người vẫn chọn ở lại, để gieo xanh hy vọng, để giữ lại vị ngọt cho đời.