Phụ nữ Việt – Một nửa kiêu hãnh

Line
By: Nhật Ánh
Ngày: Thursday, 16th October , 2025

Sáng mùa thu, sương còn giăng nhẹ trên mái ngói cũ. Người mẹ già lom khom hong chiếc áo sơ mi cho con trai đi làm, tay run run nhưng ánh mắt dịu dàng. Ở góc phố, một người phụ nữ trẻ dắt con đến trường, vừa cười vừa giấu đi nỗi lo toan trong ánh nhìn. Còn nơi đồng ruộng xa kia, những người mẹ, người chị vẫn lặng lẽ gánh gồng nắng mưa, để mùa lúa tròn đầy, để bữa cơm nhà luôn ấm khói. Họ – những người phụ nữ Việt – không cần vương miện, cũng chẳng cần ai tung hô. Bởi vẻ đẹp của họ không nằm ở lời ca tụng, mà trong chính sự bền bỉ, kiên cường và tình yêu âm thầm chảy trong từng nhịp sống.

Lặng thầm mà rực rỡ

Trong từng trang sử vàng của dân tộc, dấu chân của người phụ nữ Việt chưa bao giờ vắng bóng. Họ có mặt ở cả tiền tuyến lẫn hậu phương, giữa gian khổ mà vẫn giữ nụ cười hiền hậu, giữa đạn bom mà vẫn giữ vững niềm tin.

Người mẹ tiễn con ra trận, mắt hoe đỏ nhưng giọng vẫn dịu dàng dặn: “Con đi mạnh giỏi, nhớ giữ mình.” Người vợ tần tảo sớm khuya, chờ tin chồng giữa những đêm dài không ngủ. Hay cô gái thanh niên xung phong tuổi đôi mươi, vai ba lô, tay xẻng, băng qua rừng mưa, lửa đạn…Không ai trong số họ đòi hỏi được ghi tên vào sử sách – nhưng chính họ viết nên lịch sử bằng máu, nước mắt và tình yêu.

Lặng thầm mà rực rỡ – Như chính người mẹ Việt.

Khi hòa bình trở lại, họ lại trở về bên bếp lửa, bên giàn mướp sau nhà. Bàn tay từng cầm xẻng mở đường, nay vun xới cho mầm sống mới. Giữa tiếng chợ quê rộn rã, tiếng ru con khe khẽ, phụ nữ Việt tiếp tục chiến đấu – không với đạn bom, mà với đói nghèo, nhọc nhằn. Vẫn bền bỉ, vẫn kiêu hãnh trong vai trò giản dị nhất: người giữ ngọn lửa của hạnh phúc.

Ánh Sáng Của Những Điều Bình Dị

Nếu có một biểu tượng cho phụ nữ Việt, có lẽ đó là ánh sáng của sự bình dị – không rực rỡ, không phô trương, nhưng đủ ấm để soi rọi cả những góc nhỏ nhất của đời sống.

Ánh sáng của điều bình dị – Là đôi tay mẹ, là nụ cười sau ngày nắng gió

Một bữa cơm với canh rau, cà muối, bát mắm dầm ớt – đó là tình yêu.
Tiếng võng đưa trưa hè, giọng ru con êm như gió – đó là hạnh phúc.
Bóng dáng người mẹ lom khom bên luống rau, người bà lụi hụi dưới hiên hong thúng lúa – đó là nét đẹp giản đơn mà không thứ phấn son nào sánh được.

Bàn tay người phụ nữ – Dệt nên sắc màu của núi rừng.

Giữa thành phố sôi động, phụ nữ Việt vẫn giữ cho mình nét mềm mại Á Đông. Họ có thể là người bán hàng giữa chợ sớm, cũng có thể là nữ lãnh đạo điều hành doanh nghiệp. Dù ở đâu, họ vẫn mang trong mình sự ân cần, tinh tế – thứ sức mạnh dịu dàng có thể làm dịu cả một thế giới xô bồ.

Kiêu hãnh giữa những nhọc nhằn

Giữa nhọc nhằn, họ vẫn tỏa sáng theo cách riêng.

Không phải lúc nào cuộc đời cũng dịu dàng với phụ nữ. Nhưng chính trong gian khổ, vẻ đẹp của họ càng sáng rõ. Có những người gồng mình làm trụ cột gia đình, vừa làm mẹ vừa làm cha. Có những người gác lại ước mơ riêng, chấp nhận những thua thiệt để chồng con được sống đủ đầy. Có những người âm thầm chịu đựng, giấu đi nỗi buồn, chỉ để giữ bình yên cho người thân.

Kiêu hãnh của phụ nữ Việt không nằm ở nhan sắc hay danh vọng, mà ở sức mạnh mềm – dẻo dai mà không gãy, yếu mềm mà không khuất phục. Họ ngẩng cao đầu không phải khi nhận bó hoa, mà khi đứng vững sau những ngày mưa giông của cuộc đời, vẫn cười, vẫn yêu, vẫn tin.

Một nửa bền vững của hạnh phúc

Một nửa yêu thương, một nửa bền vững.

Thế giới đổi thay từng ngày, nhưng có một điều chưa bao giờ thay đổi: phụ nữ Việt vẫn là điểm tựa bền vững của hạnh phúc. Họ là cô gái tuổi đôi mươi rực rỡ giữa phố phường, là người mẹ tảo tần nơi ruộng đồng, là người bà tóc bạc mà đôi mắt vẫn chan chứa yêu thương.

Từ câu ca dao “thân em như tấm lụa đào” đến hình ảnh người phụ nữ hiện đại – tự tin, độc lập, bản lĩnh – tất cả tạo nên bức tranh rực rỡ mang tên Phụ nữ Việt Nam.

Dù ở thời nào, họ vẫn là nền tảng để gia đình ấm no, xã hội tiến bước, đất nước vươn lên. Phụ nữ Việt – họ không cần vương miện, vì ánh sáng của họ không đến từ vàng bạc, mà từ trái tim nồng hậu và đôi bàn tay chịu thương chịu khó.

Giữa đời thường, họ vẫn lấp lánh – Dù chẳng mang vương miện.

Họ là người viết nên những câu chuyện đẹp nhất về tình yêu, hy sinh và lòng kiêu hãnh – những câu chuyện không bao giờ cũ, không bao giờ tắt.
Và hôm nay, giữa nhịp sống hiện đại, hình ảnh người phụ nữ Việt vẫn hiện hữu khắp nơi – trong tà áo dài mềm mại bay giữa phố Hội, trong nụ cười dịu dàng giữa chợ nổi miền Tây, hay trong đôi bàn tay khéo léo của nghệ nhân làm nón ở Huế, dệt thổ cẩm ở Tây Nguyên.

Tà áo dài tung bay – Kiêu hãnh của người phụ nữ Việt

Họ không chỉ gìn giữ nét đẹp truyền thống mà còn lan tỏa giá trị Việt đến bạn bè năm châu, khiến du khách khi đến Việt Nam không chỉ say cảnh sắc, mà còn say lòng người. Bởi giữa những đổi thay không ngừng của thời gian, phụ nữ Việt vẫn là một nửa kiêu hãnh – dịu dàng mà kiên cường, bình dị mà tỏa sáng.

Bảo tàng Phụ nữ Nam Bộ — Nơi phụ nữ là chủ nhân ký ức