Với người Việt, hạt gạo chưa bao giờ chỉ là lương thực. Nó là nhịp sống, là hơi thở của đồng đất, là giọt mồ hôi mặn chát trên lưng áo nông dân, là linh hồn trong bữa cơm sum họp. Nhìn vào hạt gạo nhỏ bé, tôi thấy cả lịch sử dài của dân tộc: có mất mát, có hy sinh, nhưng cũng chan chứa bản lĩnh và khát vọng vươn lên.
Từ những năm tháng đói nghèo
Trang sử năm 1945 mãi là nỗi ám ảnh của nhiều thế hệ. Nạn đói khủng khiếp đã cướp đi sinh mạng của hơn 2 triệu đồng bào. Những bát cơm trắng vơi dần, thay bằng khoai sắn, bo bo, thậm chí cả cỏ dại. Nguyên nhân không chỉ từ thiên tai, mà còn bởi ách đô hộ thực dân và chính sách thuế khóa, vơ vét tàn nhẫn, đẩy dân nghèo vào bước đường cùng.

Những năm tháng chiến tranh sau đó, bom đạn nối dài, ruộng đồng hoang hóa, bữa cơm của người Việt vẫn chưa trọn vẹn. Ngay cả khi hòa bình lập lại, những năm 1980 đất nước vẫn phải oằn mình chống đói. Năm 1987, thiên tai khiến cả nước thiếu hơn 1 triệu tấn lương thực. Thống kê khô khan ấy, với tôi, không chỉ là con số. Đó là nhịp tim bền bỉ, là minh chứng cho sức sống phi thường của một dân tộc chưa bao giờ khuất phục.
Từ hạt gạo làng quê đến ngôi vị số một thế giới
Tôi đã rưng rưng khi đọc tin: Năm 2019, tại Hội nghị thương mại gạo thế giới lần thứ 11 ở Philippines, gạo ST25 của Việt Nam được vinh danh “Gạo ngon nhất thế giới”. Hạt gạo trắng trong, khi nấu dẻo thơm, vị ngọt thanh, hương thoảng dịu dàng – không chỉ chinh phục khẩu vị quốc tế mà còn chạm vào niềm tự hào của hàng triệu trái tim Việt.

Đó không chỉ là một cuộc thi, mà là lời khẳng định: Người Việt có thể làm ra sản phẩm tốt nhất hành tinh. Bốn năm sau, năm 2023, ST25 tiếp tục vượt qua những đối thủ nặng ký từ Campuchia, Ấn Độ, Thái Lan để một lần nữa ghi tên mình ở ngôi vị cao nhất. Trên bàn tiệc quốc tế, hạt gạo Việt được nhắc đến với sự ngưỡng mộ. Và với tôi, đó còn là một lời nhắn gửi: Dân tộc này có thể đi xa, rất xa, nếu kiên trì, sáng tạo và giữ trọn niềm tin.
Khát vọng vươn xa – Không chỉ ngon mà còn bền vững
ST25 không dừng lại ở danh hiệu. Ngày 30/6/2022, gạo Việt chính thức đặt chân vào thị trường Nhật Bản – nơi có hơn 600 chỉ tiêu kiểm nghiệm khắt khe. Rồi chỉ vài tháng sau, thương hiệu “Cơm Việt Nam Rice” đã xuất hiện trên kệ các siêu thị lớn tại Pháp.

Tôi tin, trong từng hạt gạo được gói ghém và chuyển đi, không chỉ có vị ngọt của lúa, mà còn có cả tâm hồn Việt: nắng gió đồng bằng, phù sa sông Cửu Long, và bàn tay chai sạn của những người nông dân một đời gắn bó với ruộng đồng. “Lúa xanh, sống lành” – khẩu hiệu ấy không chỉ là phương châm sản xuất, mà còn là lời hứa: hạt gạo Việt sẽ đi khắp thế giới, nuôi dưỡng những bữa cơm, và gieo cả niềm tin về một nền nông nghiệp bền vững.
Trách nhiệm và sứ mệnh của thế hệ hôm nay
Nhà báo Trần Xuân Toàn từng hỏi: “Nhắc tới Việt Nam, người tiêu dùng nghĩ tới thương hiệu gạo nào?” – một câu hỏi vừa như thách thức, vừa như lời kêu gọi.

ST25 không chỉ là thành tựu của những nhà khoa học như kỹ sư Hồ Quang Cua và cộng sự, mà còn là di sản tinh thần, là thành quả của hàng triệu người nông dân cặm cụi. Nhưng thương hiệu gạo Việt có thực sự tỏa sáng toàn cầu hay không, lại phụ thuộc vào thế hệ hôm nay – những người trẻ có tri thức, công nghệ và khát vọng. Nếu chúng ta biết cách tiếp nối, nâng tầm, thì hạt gạo Việt sẽ không chỉ dừng lại ở giải thưởng, mà trở thành biểu tượng quốc gia, niềm tự hào vĩnh cửu.
Tự hào gạo Việt – Khát vọng Việt Nam
Mỗi hạt gạo ST25 là kết tinh của nắng mưa, phù sa, và mồ hôi trên đồng ruộng. Nhưng hơn thế, nó là kết tinh của khí phách Việt Nam: bền bỉ, kiên cường, sáng tạo và không ngừng vươn xa. Khi hạt gạo Việt có mặt trong bữa ăn của Nội các Nhật Bản, hay trong gian bếp của một gia đình châu Âu, đó không chỉ là niềm vui của người nông dân, mà là niềm tự hào của cả dân tộc.

Hành trình của ST25 khiến tôi nhớ về chặng đường dài: từ hũ gạo cứu đói năm 1945 đến những cánh đồng lúa xanh mướt hôm nay. Hạt gạo chưa bao giờ chỉ là lương thực. Nó là ký ức, là văn hóa, là câu chuyện về bản lĩnh và khát vọng Việt Nam.
Tôi tin rằng, từ những hạt gạo nhỏ bé, người Việt có thể làm nên những giá trị lớn lao. Và rồi, một ngày không xa, khi thế giới nhắc đến gạo ngon nhất, bền vững nhất, họ sẽ nghĩ ngay đến Việt Nam – đất nước của những hạt ngọc trời cho, của một dân tộc chưa bao giờ thôi ước mơ vươn mình ra biển lớn.

